Thảng thốt u hoài cõi mộng êm
Bâng khuâng tưởng lọn tóc mây mềm
Bằng lăng gốc nọ… tinh tường sớm
Phượng vĩ đường này… ngớ ngẩn đêm
Quạnh quẽ canh dài trăng dọi cửa
Đìu hiu trướng lạnh nắng soi thềm
Hồn nhiên tuổi ngọc nào đâu biết
Một nụ hôn đầu mãi nhớ thêm!
Họa thơ Phương Nguyên