Vốn liếng e là chỉ lối theo
Gần như thoắt cái đã bay vèo
Những gì luôn hướng về nơi vọng
Nào phải nhưng đành mượn đích neo
Vượt bấy trùng khơi hầu dưỡng mộng
Chực bao thành quả đặng so kèo
Bởi từng hoa lệ hằng lôi cuốn
Rõ khổ ai ngờ lại cứ theo
bài xướng