Đã mãn duyên trần tất phải đi
Bèo trôi sóng cuốn bận tâm gì
Thương con tận hiếu kêu dàu giọng
Xót vợ chung tình khóc mọng mi
Quạnh quẽ phòng xưa bàn phím níu
Đìu hiu cảnh cũ gối chăn ghì
Thay thân chuyển nghiệp nào vương vấn
Chỉ khổ gia đình phút biệt ly
Họa thơ Phương Nguyên