Mới đấy sao mà đã vội quên...
Dòng xưa bến cũ đợi con thuyền
Đâu còn nhớ cảnh thầm thưa chuyện...
Để mãi thương người vụng khởi duyên
Giữa phố tần ngần trăm ý nguyện
Bên sông nhắn nhủ mấy lời nguyền
Mới hay... gặp sóng tình lay chuyển
Lại ngẫm “vô thường”... đã vội quên.
(Nđt, ltvt, ntvv, tvn)
Non mòn biển cạn dễ gì quên
Ngả bóng hoàng hôn vẫn đợi thuyền
Đã mộng nơi bờ êm ả chuyến
Luôn màng chỗ bến đậm đà duyên
Lòng son khấp khởi trao lời nguyện
Dạ tỏ dềnh dang giữ ý nguyền
Quấn quyện bên đời tâm thể nhuyễn
Non mòn biển cạn dễ gì quên
Ngả bóng hoàng hôn vẫn đợi thuyền
Đã mộng nơi bờ êm ả chuyến
Luôn màng chỗ bến đậm đà duyên
Lòng son khấp khởi trao lời nguyện
Dạ tỏ dềnh dang giữ ý nguyền
Quấn quyện bên đời tâm thể nhuyễn
Non mòn biển cạn dễ gì quên