Canh dài rả rích vọng sầu mưa
Tức tưởi vày thân nẫu ruột bừa
Lạ đất mơ màng phơi cảnh rữa
Chơ mình lạc lõng nhớ thời xưa
Hờn trăng nước lẻ âm thầm tựa
Tủi bóng kiều đơn lạnh lẽo thừa
Rã rượi năm mon đêm thiếu lửa
Thương thầy xót mẹ não nề đưa
Rả rích bên thềm những hạt mưa
Đồng sâu lạnh lẽo dáng cha bừa
Om sòm đám trẻ chơi trò dại
Rộn rã câu bà kể tích xưa
Cảnh bộn bề thêm mùa vẫn thiếu
Người nôn nả gánh gạo không thừa
Thương hoài tiếng mẹ ầu ơ dỗ
Khắc khoải canh dài nhịp võng đưa
Đồng sâu lạnh lẽo dáng cha bừa
Om sòm đám trẻ chơi trò dại
Rộn rã câu bà kể tích xưa
Cảnh bộn bề thêm mùa vẫn thiếu
Người nôn nả gánh gạo không thừa
Thương hoài tiếng mẹ ầu ơ dỗ
Khắc khoải canh dài nhịp võng đưa