Đừng cay nếu bảo nghiệp thơ nghèo
Cuộc sống khơi nguồn vẫn đuổi theo
Nghĩa trọn xuân hồi trong mắt rẻo
Tình thâm nhạn đáo giữa lưng đèo
Vừng đông mỗi sớm nồng say ghẹo
Bóng nguyệt bao đời thỏa mãn reo
Mỏi cách sương mù không nhạt nhẽo
Lòng thơm nặng gánh dẫu thân bèo
Nđt- Nhất vận