Quen dần nhịn nhục đức tồn lâu
Chớ để lòng ta vướng nỗi sầu
Chả vọng nhà cao êm ái ngõ
Nào ham đất rộng ngổn ngang lầu
Ngày qua hạnh phúc gia đình nhỏ
Tháng lại an bình trí tuệ sâu
Phải biết yêu thương và hiếu đạo
Cho tiền bất nghĩa chẳng màng đâu.
(Nđt, Ltvt, Ntvv)
Gia đình hạnh phúc sẽ bền lâu
Sống giữa trần gian gạt nẻo sầu
Bởi đắm cành cao thườn thượt ngõ
Vì mê phố hẹp thẩn thơ lầu
Êm đềm mỗi sáng nơi rừng rậm
Lặng lẽ bao ngày ở chốn sâu
Cõi tạm thôi mà nên chối bỏ
Tôn thờ ảo vọng có thành đâu
Sống giữa trần gian gạt nẻo sầu
Bởi đắm cành cao thườn thượt ngõ
Vì mê phố hẹp thẩn thơ lầu
Êm đềm mỗi sáng nơi rừng rậm
Lặng lẽ bao ngày ở chốn sâu
Cõi tạm thôi mà nên chối bỏ
Tôn thờ ảo vọng có thành đâu