Những buổi buồn vui xướng hoạ liều
Nhưng còn kẻ ấy lại mờ nhiêu
Vì hay đảo cọ hoài vơi thiếu
Bởi cứ vòng xoa mãi nhạt nhiều
Khắc khoải từ đây nào nợ Liễu
Triền miên chữ đấy chẳng mơ Kiều
Thôi đành dứt bỏ đừng mong nhiễu
Nghĩ ngợi chi rồi để nhớ xiêu
Nhưng còn kẻ ấy lại mờ nhiêu
Vì hay đảo cọ hoài vơi thiếu
Bởi cứ vòng xoa mãi nhạt nhiều
Khắc khoải từ đây nào nợ Liễu
Triền miên chữ đấy chẳng mơ Kiều
Thôi đành dứt bỏ đừng mong nhiễu
Nghĩ ngợi chi rồi để nhớ xiêu