Nản trí thôi đành đặng giũ thơ
Toàn thân rã mỏi khó mong chờ
Lâu ngày gọi mãi không người nhớ
Mấy bận kêu hoài vẫn kẻ lơ
Dẫu ấy than nghèo tôi đổ nợ
Dù kia bảo đói lão câu giờ
Bây chừ giải tán cho hồn đỡ
Vậy hãy quên bình để ngó ngơ
Toàn thân rã mỏi khó mong chờ
Lâu ngày gọi mãi không người nhớ
Mấy bận kêu hoài vẫn kẻ lơ
Dẫu ấy than nghèo tôi đổ nợ
Dù kia bảo đói lão câu giờ
Bây chừ giải tán cho hồn đỡ
Vậy hãy quên bình để ngó ngơ