Sương còn phủ mãi phải không em
Vàng lá Thu rơi quyện dưới thềm
Đường phố ban chiều luôn ướt đẫm
Căn phòng buổi tối lại buồn thêm
Chìm trong kỷ niệm thời xa vắng
Thức dậy bây giờ nỗi dịu êm
Ta đã trao nhau trời dấu ái
Nụ hôn vẫn ấm ngọt môi mềm .
627