Mặc giọt sương chiều thấm đẫm vai
Vầy duyên tái ngộ bõ bao ngày
Nhìn con mắt biếc ươm nhiều ngẫm
Ngắm cặp môi hồng ủ lắm say
Trí chửa mờ quên lần gặp ấy
Lòng sao nhạt nhớ phút ôm này
Cơn mưa bất chợt nên tình đắm
Sóng mãi hôn bờ chẳng chuyển lay.
Hoạ thơ Huỳnh Bá Phúc