Cuộc đời đủ thứ nó lần theo
Bỗng chốc bay đi một cái vèo
Chớ tưởng bình yên thành bến đỗ
Coi chừng khúc ngặt dễ truồi* neo
Đương thời quá vụng thì vương mép
Mãn hạn vì tham bị vỡ kèo
Pháp luật nào dung loài ẩn dật
Ra về chẳng được tám* còng theo.
bài họa