Niềm sầu gẫy gánh cũng dần vơi
Tiếp nối dòng kênh của cuộc đời
Đảm nhận nuôi con luôn nặng vác
Lo toan dưỡng trẻ được xanh ngời
Bao lần hạnh phúc vờn qua cửa
Mấy bận tơ duyên để lỡ thời
Gió thoảng xuân thì trôi vụt mất
Chiều vàng nuối tiếc mảnh tình rơi!
Trần Quốc Tiến
21:29 - 19/05/2019