Lắm chỗ vùng cao chẳng đủ trường
Cô trò nhễ nhại quả là thương
Triền non hõm bản bày trang sách
Bãi đất thềm sân trải học đường
Những trẻ còn ham bên vạt nắng
Bao thầy vẫn ngại dưới màn sương
Nhìn đau cái chữ lòng mong mỏi
Mãi ước trên đời khỏi lệ Vương
Nguyễn Hùng đã tham gia cõng chữ lên non năm 1994-1995
Giờ đây nhớ lại buổi về trường
Nhắc giáo viên miền núi mãi thương
Dốc đá vùng cao men lối đoạn
Triền cây bám chặt chiếm lề đường
Khom đèo nhón suối vòng thôn bản
Gánh nghĩa lên rừng mấy giọt sương
Nhắn nhủ lời khôn khi sách trắng
Trao từng cái chữ mắt thầy Vương
Về thăm bản núi ngắm ngôi trường
Gỗ vách tre bàn khổ nặng thương
Buổi học bơ phờ khi trước lớp
Ngày ôn rét đượm lúc bên đường
Đơn sơ áo mỏng thi cùng gió
Nhỏ nhắn thân gầy đọ với sương
Khó nhọc yêu trò thầy vững chí
Ươm mầm nét chữ nghĩa còn vương
Đây đó vùng cao vẫn thiếu trường
Trông đàn cháu nhỏ ngậm ngùi thương
Vào rừng kiếm bữa rành khe suối
Đến lớp vui chơi lạc nẻo đường
Bản vắng cô đơn buồn hút gió
Nhà nghèo trẻ rét quạnh chiều sương
Ơn Người cõng chữ lên non ấy
Thắp sáng trang đời - lệ mãi vương
Họa Bài GIEO CHỮ của Thangbp
Một nén tâm hương tiễn đưa linh hồn 4 nạn nhân trong vụ thảm sát ở Yên Bái về cõi vĩnh hằng.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
Ruột đứt từng cơn luống đoạn trường
Bao giờ hết thảm án sầu thương
Tham tiền khốn nạn ma đưa lối
Hám của lưu manh quỷ dẫn đường
Xót dạ nhìn con hòa với gió
Đau lòng thấy cháu quyện cùng sương
Trần gian bể khổ ngàn năm lụy
Những buổi chia lìa cứ nặng vương.
Cua Gãy Càng
13:49 - 13/08/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Có 2 bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ