Đâu người để dỗi giận còn ra
Khắc khoải ưu phiền lặng lẽ pha
Nhớ kẻ ngày xưa lùa chữ ngọt
Bày mưu bữa đấy đẩy duyên già
Tơ này đã thắm đời buông thiệt
Nghĩa ấy đang tròn bạn bỏ xa
Họa những niêm vần ai bắt bẻ
Rồi khen tặng mãi với ly trà
Nhớ Anh
Bài hoạ