Đông à! Hí hửng dọa người sao?
Gió lạnh từ đâu bỗng thổi ào
Để nắng nhanh rời tâm trạng nhiễu
Cho mù chóng trải nỗi lòng xao
Trầm ngâm lá nõn quàng ôm nụ
Lặng lẽ chồi xanh nép ẩn rào
Cũng bởi theo mùa luôn họa biến
Nên tình nhạt nhẽo chẳng buồn trao
Gió lạnh từ đâu bỗng thổi ào
Để nắng nhanh rời tâm trạng nhiễu
Cho mù chóng trải nỗi lòng xao
Trầm ngâm lá nõn quàng ôm nụ
Lặng lẽ chồi xanh nép ẩn rào
Cũng bởi theo mùa luôn họa biến
Nên tình nhạt nhẽo chẳng buồn trao