Thời gian mộng cũ đã phai màu
Hứa hẹn dư thừa mảnh giấy lau
Cỏ bãi không còn bông tím tím
Thơ vườn trổ nhánh trắng phau phau
Hồng nhan tưởng ấy là tri kỷ
Lãng tử ngờ kia lão bạc đầu
Sống giữa dòng đời khôn hóa dại
Vong tình vạn lối chẳng chờ nhau
Thơ họa