Con đường tới đỉnh rạng ngời thơ
Dẫu gắng quần quây đủ mệt phờ
Bởi đã âm thầm mong thắm lụa
Như từng rộn rã hóng vàng tơ
Chờ lâu cứ tưởng thành công lỡ
Trỗi muộn nào hay kết quả ngờ
Mộng hão bao lần chưa thỏa chí
Nên lòng phấp phỏng đợi niềm mơ
Dẫu gắng quần quây đủ mệt phờ
Bởi đã âm thầm mong thắm lụa
Như từng rộn rã hóng vàng tơ
Chờ lâu cứ tưởng thành công lỡ
Trỗi muộn nào hay kết quả ngờ
Mộng hão bao lần chưa thỏa chí
Nên lòng phấp phỏng đợi niềm mơ