Nhạt cả tình tôi những cánh hồng
Nghe hồn khắc khoải một chiều đông
Mưa về gió lộng lìa song cửa
Lệ tủi tim buồn rớt ngõ sông
Bởi biết đêm ngày tâm mãi đọng
Nên hờn dạ bão cứ hoài trông
Còn chăng kỷ niệm từng ôm bóng
Cách trở ngàn sau vẫn vọng nồng
Nghe hồn khắc khoải một chiều đông
Mưa về gió lộng lìa song cửa
Lệ tủi tim buồn rớt ngõ sông
Bởi biết đêm ngày tâm mãi đọng
Nên hờn dạ bão cứ hoài trông
Còn chăng kỷ niệm từng ôm bóng
Cách trở ngàn sau vẫn vọng nồng