Một đám mây ngời giữ cửa qua
Làng xưa vẫn đó mảnh trăng tà
Khi đời khốn khổ còn say mộng
Lúc phận yên lành xởi nhiễu ta
Bởi nghĩa từng đêm buồn dạ ái
Vì thương mỗi buổi lụi sân nhà
Tâm hồn ngậm tủi đàn so khúc
Cảnh vật trôi màu giữa ngái xa
Làng xưa vẫn đó mảnh trăng tà
Khi đời khốn khổ còn say mộng
Lúc phận yên lành xởi nhiễu ta
Bởi nghĩa từng đêm buồn dạ ái
Vì thương mỗi buổi lụi sân nhà
Tâm hồn ngậm tủi đàn so khúc
Cảnh vật trôi màu giữa ngái xa