Mây vờn gió bão thả dòng rơi
Vẫn biết mùa Thu thử cuộc đời
Lũ lụt giăng đầy vây nước quẩn
Sương mù tỏa rộng quấn vòng chơi
Niềm đau chẳng lẽ kêu trời đất
Nỗi nặng còn không tỏ tiếng lời
Muối mặn gừng cây đều đã trải
Xin đừng chịu mãi rứa người ơi.
(Ngũ độ thanh)