Khắc khoải hằng đêm vẫn ngập đầy
Đâu rồi dấu ái những vòng tay
Hương nồng nhẹ thoảng như cơn gió
Phấn nhạt lu mờ tợ áng mây
Nắng Hạ chưa phai còn chốn ấy
Mưa Thu lại đọng ở nơi này
Người về chẳng đủ môi hôn ấm
Nhưng mắt thêm thừa chút lệ cay.
652