Cho dù bỗng vướng nợ đời đeo
Vẫn trả tròn xong cái phận nghèo
Bởi lỡ sinh lầm nơi xóm chợ
Nên đành gánh hẩm bạn bầy heo
Vì thương trót gửi cam gồng chịu
Tự nghĩ cùng yêu phải chống chèo
Một tiếng say nồng vui đủ nghĩa
Chung lòng chấp nhận nỗi buồn theo
nđt