Có phải tình anh đã khép rồi
Em về chốn cũ một mình thôi
Chiều thu ngắm lá rơi đầy ngõ
Sáng hạ nhìn mây trải ngập đồi
Để thấy thời gian qua lặng lẽ
Mà nghe kỷ niệm đến bồi hồi
Hoàng hôn tắt lịm bên thềm vắng
Nỗi nhớ hôm nào bổng lại khơi !
17