Tựa ánh chiều rơi sắp hết ngày
Như màng khói xám lững lờ bay
Thầm mong hạnh phúc hoài vô tận
Khẽ ước tình xuân mãi kéo dài
Lại sợ mưa thu gầy dáng liễu
Rồi hờn nắng hạ úa nhành mai
Thời gian đã bạc màu sương tuyết
Để vọng trăm năm bóng nguyệt đài !
14