Ngắm ánh chiều buông chạnh cõi lòng
Nghe hồn nặng trĩu những niềm mong
Này duyên hỏi có nên chờ đợi
Đã nợ sao hoài để ngóng trông
Một kiếp tao nhân còn lẻ bóng
Nghìn thu thục nữ vẫn đơn phòng
Ngoài kia gió trở buồn xa vắng
Biết cánh chim bằng lạnh lẽo không ?
16