Trăng hờ hững rọi ở ghềnh sông
Ngọc Nữ ngồi phơi yếm vải hồng
Mở lối chờ trao từ bữa hẹn
Gieo lời đợi ngỏ đến chiều trông
Hồn ngơ ngẩn đón ngày say liễu
Dạ thẫn thờ nghe gió thổi đồng
Có nỗi niềm riêng từng ẩn lặng
Bao giờ giũ hết khỏi buồn không
Ngọc Nữ ngồi phơi yếm vải hồng
Mở lối chờ trao từ bữa hẹn
Gieo lời đợi ngỏ đến chiều trông
Hồn ngơ ngẩn đón ngày say liễu
Dạ thẫn thờ nghe gió thổi đồng
Có nỗi niềm riêng từng ẩn lặng
Bao giờ giũ hết khỏi buồn không