Bởi cách dòng sông nặng nỗi chờ
Con thuyền bỏ bến nẫu lòng mơ
Ngùi xa tủi vọng người quên lối
Nhạt đắng mòn trông kẻ dõi bờ
Chợt nghĩ rồi thêm sầu sóng bủa
Đau nhìn dẫu nhận đắm hồn ngơ
Làm thân phụ nữ luôn buồn khổ
Mãi chỉ hằng tôn giọng kính thờ
Con thuyền bỏ bến nẫu lòng mơ
Ngùi xa tủi vọng người quên lối
Nhạt đắng mòn trông kẻ dõi bờ
Chợt nghĩ rồi thêm sầu sóng bủa
Đau nhìn dẫu nhận đắm hồn ngơ
Làm thân phụ nữ luôn buồn khổ
Mãi chỉ hằng tôn giọng kính thờ