Mùa Xuân trống trải mọi cung đường
Bởi tối tăm người dại lỡ thương
Trí rã rời mong về thuở nọ
Tình mê mải gợi hết canh trường
Bao ngày Hạ mãn âm thầm tỏa
Những dịp Đông tàn ngán ngẩm vương
Lặng lẽ trời Thu mòn mỏi nhớ
Đìu hiu cảnh vắng nhạt môi hường.
Bởi tối tăm người dại lỡ thương
Trí rã rời mong về thuở nọ
Tình mê mải gợi hết canh trường
Bao ngày Hạ mãn âm thầm tỏa
Những dịp Đông tàn ngán ngẩm vương
Lặng lẽ trời Thu mòn mỏi nhớ
Đìu hiu cảnh vắng nhạt môi hường.