Chán nản tình ta sợ cõi đời
Vui buồn vẫn trải lệ tràn rơi
Hồng nhan lỗi phận thôi đành nhủ
Lãng tử đường duyên khát vọng vời
Dẫu tức phong trần bao ngả nợ
Cho rằng vạn nẻo những lần khơi
Mà sao chẳng thoát buồng tim trĩu
Để não hoài đau khúc ruột rời
Vui buồn vẫn trải lệ tràn rơi
Hồng nhan lỗi phận thôi đành nhủ
Lãng tử đường duyên khát vọng vời
Dẫu tức phong trần bao ngả nợ
Cho rằng vạn nẻo những lần khơi
Mà sao chẳng thoát buồng tim trĩu
Để não hoài đau khúc ruột rời