Bữa giận người ơi nỏ muốn về
Ai kìa phụ rẫy mối tình quê
Vì đau nội xác ngày hôn lễ
Nghĩ xót đường yêu buổi bội thề
Mộng vỡ tan tành không thể thoát
Đêm tàn lạnh lẽo chẳng đành mê
Vườn Xuân đã héo đâu còn vọng
Ngả sống buồn thêm trĩu mọi bề
Ai kìa phụ rẫy mối tình quê
Vì đau nội xác ngày hôn lễ
Nghĩ xót đường yêu buổi bội thề
Mộng vỡ tan tành không thể thoát
Đêm tàn lạnh lẽo chẳng đành mê
Vườn Xuân đã héo đâu còn vọng
Ngả sống buồn thêm trĩu mọi bề