Sóng hỡi sinh ra tự thuở nào
Sóng à tối ngủ tận nơi nao
Sóng trăng khắc khoải tình mai cúc
Sóng núi mênh mông nghĩa trúc đào
Sóng uốn mình sâu lùa biển cạn
Sóng trườn ngọn bạc đẩy thuyền cao
Sóng luôn kết quyện cùng mây gió
Sóng nước trong xanh mãi dạt dào.