Mệt mỏi ngồi ôm nỗi chán rầu
Cho lòng nặng trĩu cảnh buồn sâu
Vầng dương thuở nọ soi hồng má
Dải sóng ngày kia nhiễm bạc đầu
Quạnh quẽ nhìn trăng còn tủi ngóng
Âm thầm dõi ảnh đó chờ khâu
Vì duyên rạn nứt càng thêm nản
Tuổi đã già nua nghẹn buốt sầu
Cho lòng nặng trĩu cảnh buồn sâu
Vầng dương thuở nọ soi hồng má
Dải sóng ngày kia nhiễm bạc đầu
Quạnh quẽ nhìn trăng còn tủi ngóng
Âm thầm dõi ảnh đó chờ khâu
Vì duyên rạn nứt càng thêm nản
Tuổi đã già nua nghẹn buốt sầu