Nđt
Bởi dẫu xưa người ngập dối gian
Thành tim quặn nhói những đau tràn
Ai hờ hững lại thêm lòng thoảng
Họ ngẩn ngơ còn giữ bóng đan
Nữa gửi câu nồng bên cạnh tiếng
Hoài mơ phách ngọt giữa cung đàn
Vương đầy mỗi thuở như thầm lặng
Chốn cũ khơi buồn chẳng dạ an
Thành tim quặn nhói những đau tràn
Ai hờ hững lại thêm lòng thoảng
Họ ngẩn ngơ còn giữ bóng đan
Nữa gửi câu nồng bên cạnh tiếng
Hoài mơ phách ngọt giữa cung đàn
Vương đầy mỗi thuở như thầm lặng
Chốn cũ khơi buồn chẳng dạ an