N Đ T
Ngày xưa lặng lẽ nhíu mi cười
Bớt cả hương nồng rũ nhạt tươi
Bởi phút yêu người say mộng đẫm
Vì hôm nhớ kẻ lỡ duyên ngời
Mê hoài cũ ngóng tình quen đợi
Tưởng đã sâu hằn sóng cuộn khơi
Tại cứ mơ màng bao nữa buổi
Tìm chi cũng vậy gửi phương trời
Bớt cả hương nồng rũ nhạt tươi
Bởi phút yêu người say mộng đẫm
Vì hôm nhớ kẻ lỡ duyên ngời
Mê hoài cũ ngóng tình quen đợi
Tưởng đã sâu hằn sóng cuộn khơi
Tại cứ mơ màng bao nữa buổi
Tìm chi cũng vậy gửi phương trời