(Tâm tư cuộc sống)
Mấy tỏ hiền lương giữa đạo đời
Bao giờ uyển ngữ thoái đầy vơi
Mài nghiên khởi tự treo đầu xới
Giục bút trình văn giữ cảnh trời
Chỗ vẹn tình sao nhầm kẻ phới
Nơi tròn nghĩa lại kén ngài chơi
Đưa lòng ngạo sĩ nào khôn bởi
Trắng đã thành đen lị chẳng rời
Bao giờ uyển ngữ thoái đầy vơi
Mài nghiên khởi tự treo đầu xới
Giục bút trình văn giữ cảnh trời
Chỗ vẹn tình sao nhầm kẻ phới
Nơi tròn nghĩa lại kén ngài chơi
Đưa lòng ngạo sĩ nào khôn bởi
Trắng đã thành đen lị chẳng rời