Một mảnh trăng gầy thức giữa đêm
Trời khuya lặng gió mõ xuyên thềm
Bên chàng nũng nịu nào đong đếm
Trước cửa mơ màng lại ngỡ chêm
Những lá vàng rơi buồng ngải lạnh
Lòng ta nặng với ngõ duyên mềm
Xa người cõi phận thường trao gửi
Để ngọn tương đồng suốt mãi êm
Trời khuya lặng gió mõ xuyên thềm
Bên chàng nũng nịu nào đong đếm
Trước cửa mơ màng lại ngỡ chêm
Những lá vàng rơi buồng ngải lạnh
Lòng ta nặng với ngõ duyên mềm
Xa người cõi phận thường trao gửi
Để ngọn tương đồng suốt mãi êm