Chiều xuân vạt nắng cưỡi mây hồng
Bến cũng âm thầm trải quyện sông
Ghé cửa hồn hoang vàng ngõ mộng
Đàm thiên nẻo vắng lạnh trăng bồng
Dương tà cảnh vợi lòng ngây trống
Chén cạn thân vời phản rỗng không
Một nỗi niềm riêng buồng khúc bổng
Hiên nhà quạnh quẽ bóng nào trông
Bến cũng âm thầm trải quyện sông
Ghé cửa hồn hoang vàng ngõ mộng
Đàm thiên nẻo vắng lạnh trăng bồng
Dương tà cảnh vợi lòng ngây trống
Chén cạn thân vời phản rỗng không
Một nỗi niềm riêng buồng khúc bổng
Hiên nhà quạnh quẽ bóng nào trông