Nđt . Gcđ. Bvđâ
Để thẫn thờ ngây lạc gót dần
Cho đầy khắc khoải lỗi lầm thân
Vì mơ đã nói hoài bao bận
Bởi níu càng trông chợt mỗi vần
Dạ đắm xuyên nhầu thêm tủi nhẫn
Sâu vời xót tiễn nẻo hờn ngân
Nào đâu thuở trước thềm xưa vẫn
Chẳng biết giờ sao bỗng ngại lần
Cho đầy khắc khoải lỗi lầm thân
Vì mơ đã nói hoài bao bận
Bởi níu càng trông chợt mỗi vần
Dạ đắm xuyên nhầu thêm tủi nhẫn
Sâu vời xót tiễn nẻo hờn ngân
Nào đâu thuở trước thềm xưa vẫn
Chẳng biết giờ sao bỗng ngại lần