mãi cứ yêu nhau mặc kệ đời
Chi cần bởi tiếng nói buông lơi
Người khen chẳng có nào chăng đổi
Kẻ trách không màng chỉ vậy thôi
Núi lở sương rơi gì phải ngại
Băng tan tuyết đổ chợt đâu rời
Tình ngây vẫn gửi trao cho hết
trót gặp mà thương lỡ đắm rồi
18052016