Phượng rụng sen tàn hết thắm cây
Vàng ươm dậu cúc nở hoa đầy
Mưa dầm ủ ấm làn môi lạnh
Nắng nhẹ soi hồng cặp má hây
Giữ nụ nhài thơm không úa héo
Gìn bông lựu đỏ chẳng hao gầy
Tao nhân mặc khách tìm đâu nữa
Nghĩa nặng tình người chính ở đây.
Họa thơ Lương Tú VNTH