Đạt tám mươi rồi có tí lương
Bùn nhem nước vẩn giữa vô thường
Khi già xác yếu nhiều vui được
Lúc trẻ thân còm lắm khổ vương
Lặng lẽ đêm dài con cản gió
Êm đềm sớm rạng vợ xua sương
Ngồi thiền điểm hạt nghiền Kinh Pháp
Bỏ phải buông hơn hết đoạn trường.
buixuanphuong09
23:48 - 27/04/2020