Vì mình nghiệp nặng lắm gieo neo
Tuổi Hổ mà thân bé tựa Mèo
Ít gạo nhiều con sầu chửa dứt
Khan tiền rách áo khổ luôn đeo
Tai ù mắt loá còn mê gọi
Gối mỏi chân run vẫn thích trèo
Lúc trẻ hăng say nào giới hạn
Bây giờ chịu trận cuộc đời teo.
(Hoạ vui)