Thân còm trí nhão vẫn mê thơ
Bởi điếc cho nên cứ tảng lờ
Đĩa thịt dù nhiều khôn đũa gắp
Bầy ruồi dẫu lắm khó tay quơ
Nghe giàn nhạc mở tim da diết
Thấy khúc đàn ngân dạ sững sờ
Cuốc bộ ghi trang thường lóng ngóng
Đôi lần chẳng gậy ngã quay đơ.
(hoạ vui)