Trên trời lấp lánh vạn vì sao
Đại dịch tràn lan chẳng sợ nào
Trước ngõ hồn nhiên con bướm đảo
Sau nhà lặng lẽ cánh chuồn chao
Thân còm lão Phượng nhìn hoa gáo
Đất lạ nàng Vi ngắm nụ đào
Cuộc sống thanh bình vui bước dạo
Khêu đèn tiếp lửa quí nhường bao.
(Vui thơ VNTH)