Tôi rành lão ấy mấy mươi năm
Tính khí gây nhiều chuyện oái oăm
Đến quán nai tơ tình dễ dãi
Về nhà khỉ đột khó đăm đăm
Con buồn nhỏ lệ, thương, thôi mắng
Vợ bực vung tay , sợ, hết gầm
Tướng vẫn ngon mà giờ yếu liệt
Không bù lúc trẻ khỏe như vâm
Thơ Vui