Đêm trường goá phụ cảnh đơn côi
Dõi bóng người đi chẳng tái hồi
Vợ lạnh … phiền kêu từng phút nhớ
Con buồn … khản gọi mỗi giờ trôi
Âm thầm nỗi hận tình khôn chắp
Khắc khoải niềm đau nghĩa khó bồi
Bão dữ mưa dai rồi nắng lửa
Đường xa vạn dặm tránh sao mồi?
buixuanphuong09
22:53 - 30/05/2019