Lặng lẽ nhìn về phía cuối mây
Không gian tĩnh mịch ánh trăng gầy
Bao la biển rộng chim tung cánh
Bát ngát sông dài cá xếp vây
Bến cũ còn thương người nẻo đó
Đò chiều mãi nhớ kẻ nơi đây
Bờ môi vẫn ấm đêm tình tự
Những nỗi cô đơn sẽ lấp đầy.
( Họa Bài Thơ '' Vu Vơ '' của Phương Nguyên )