Hạnh phúc êm đềm bỗng đổi thay
Người thương ngoảnh mặt chán chê này
Thôn Đoài ngán ngẩm tình cho nhận
Xóm Hạ âu sầu nghĩa trả vay
Nhạt nhẽo lời yêu đừng giải thích
Thờ ơ kỉ niệm chớ phân bày
Cung đàn phố cũ buông dìu dặt
Quán nhỏ ta ngồi rũ rượi say.
Duyên đầu cứ ngỡ chẳng hề thay
Chỉ mới hơn năm đã nhạt này
Áo gửi hôm nào ra áo mượn
Tiền cầm bữa trước hóa tiền vay
Bao lời mặn đắng tha hồ tãi
Những tiếng cay chua mặc sức bày
Kẻ trốn trong buồng hoài nức nở
Người vào quán rượu uống bằng say