Viễn xứ buồn tâm thử rượu nồng
Thêm sầu não dạ lúc vào đông
Thầm mơ bóng mẹ hôm trồng rẫy
Khẽ gợi hình cha buổi đốt đồng
Sáng lại ra vườn ngơ ngẩn dõi
Đêm về tựa cửa bẽ bàng trông
Hồn quê mãi đọng hòa trong trí
Quạnh quẽ trời xa tủi xót lồng.
Lê Tú Nhi